BACK TO TOP
Thánh Nhân cầu "Tâm" chẳng cầu "Phật" , Phàm Nhân cầu "Phật" chẳng cầu "Tâm"... Chẳng biết "Bổn Tâm", "Học Pháp" vô ích !
Home » , » Nỗi Oán Hận Của Động Vật Và Hậu Qủa Của Kẻ Tham Làm Giết Mổ

Nỗi Oán Hận Của Động Vật Và Hậu Qủa Của Kẻ Tham Làm Giết Mổ

Written By Bạch Dương Thâu Viên on Monday, December 5, 2016 | 8:37 PM


   Nỗi Oán Hận Của Động Vật Và Hậu Qu Của Kẻ Tham Làm Giết Mổ
   Ngày 08 tháng 08, Trung Hoa Dân Quốc thứ 99 (năm 2010)


   Lão Sư dẫn Tiểu Trịnh du Địa Phủ hiểu rõ thêm sự đau khổ của động vật. Khi đến Địa Phủ Tiểu Trịnh nhìn thấy Diêm Vương đang xét xử rất nhiều gia súc, động vật, họ đều quỳ cả trong Điện. Diêm Vương kêu một người trong đó, người này khoác lông trâu, muốn hắn tự thuật lại lúc sanh tiền. Hắn nói:

   - Tôi từ lúc ra đời đến sau khi trưởng thành, thành trâu mỗi ngày đều chăm chỉ giúp chủ nhân cày ruộng, mãi đến khi thành trâu già, không những ăn không ngon, mà trước giờ cũng chưa từng được ăn no. Mỗi ngày hết sức làm việc cho chủ nhân, nào ngờ sau khi tôi già đi, đổi lại họ còn bắt tôi bán tôi cho trại giết mổ. Chủ nhân còn mang thịt tôi chia thành từng miếng đem bán, kiếm được số tiền lớn. Tôi mang toàn thân oán hận, để người đời ăn tôi vào bụng. Kiếp này tôi cam tâm tình nguyện chịu quả báo mang thân làm động vật nhưng tại sao đổi lại sự ngược đãi tàn bạo của chủ nhân?

   Diêm Vương nói:
  
  - Tự nhiên có nhân quả xử phạt, quả báo kiếp này phải chịu, Diêm Vương sẽ cho ngươi một công bằng.

   Vừa dứt lời, tội hồn thứ nhất lập tức bị quỷ sai đem đi.

   Tiếp đó, Diêm Vương lại kêu một tội hồn khác, lúc này bị giải lên là một con thỏ. Hắn nói:

   - Lúc sống tôi là một con thỏ nhà được người chăm nuôi. Chủ nhân tôi lúc tâm tình tốt thì chơi với tôi, nếu lúc tâm tình không tốt sẽ mang tôi ra trút giận. Có một ngày, chủ nhân vô duyên vô cớ giết tôi nấu lên ăn, tôi bị cảnh bị giết đau khổ, trong lòng đầy oán hận. Xin Diêm Vương làm chủ cho tôi.

   Diêm Vương nói:

   - Tự nhiên sẽ trả cho ngươi sự công bằng.

   Nói xong, tội hồn thứ hai bị áp giải đi. Diêm Vương kêu người tiếp theo, người này khoác lên bộ da heo. Hắn nói:

   - Tôi được người nuôi để làm thú cưng, sau này vì quá lớn, chủ nhân vứt bỏ tôi. Sau khi tôi bị người nuôi heo bắt, bị đem đi giết mổ trở thành món ngon của mọi người. Tôi biết phải chịu hết nỗi khổ của Súc Sanh Đạo, nhưng không đến nỗi phải chịu cảnh đau khổ bị vứt bỏ, tàn sát, phân chia vậy đâu? Xin Diêm Vương giúp tôi đòi lại công lý!

   Diêm Vương nói:

   - Tự nhiên sẽ trả cho ngươi sự công bằng.

   Nói xong, quỷ sai mang tội hồn thứ ba đi. Lúc này, Lão Sư từ bi nói:

   - Diêm Vương sẽ trả cho họ sự công bằng, ý là chỉ những người tại dương gian, kẻ làm tổn thương, tàn sát chúng sanh. Đến khi họ vãng sanh, Diêm Vương tự nhiên trả cho những chúng sanh bị họ làm hại một sự công bằng.

   Sau đó, Tiểu Trịnh theo Hoạt Phật Sư Tôn đến Điện tiếp theo, Cũng nhìn thấy vị Diêm Vương khác cũng đang xét xử. Tội hồn bị quỷ sai áp giải lên, Diêm Vương nói:

   -  Ngươi làm sai việc chi, mau khai rõ cùng Hoạt Phật. Tội hồn nói:
  
  - Lúc tại thế tôi chuyên môn chuyên chở hàng nhập khẩu. Có một ngày, có một công xưởng liên lạc tôi, muốn tôi chở giúp một chuyến hàng, lợi nhuận được hơn ngàn vạn. Tôi mãi truy hỏi công xưởng rốt cuộc xe hàng chở món hàng gì mà lợi nhuận cao như vậy. Họ chỉ ngập ngừng nói buôn lậu chất độc phi pháp. Lúc đó tôi trực tiếp cự tuyệt công xưởng, nhưng trong đời sống thực tế vẫn không thoát ly được áp lực của đồng tiền. Do họ nhiều lần xúi giục, tôi đã đồng ý. Một lần rồi lại hai lần tôi mang chất độc vận chuyển ra vào hải quan, lén lút xuất cảnh vì may mắn không bị bắt. Cứ như vậy số tiền kiếm được mua rất nhiều xe, nhà cửa. Lòng tham của tôi ngày một lớn, nhưng đi đêm nhiều cũng có ngày gặp ma. Trong một lần vận chuyển ma túy, bị hải quan tra soát nên bị bắt giữ, xét xử. Mấy năm sau ra ngục, lại tiếp tục phạm tội phi pháp. Pháp quan thấy tôi không có ý hối cải, bèn phán tôi tù chung thân vô kì hạn. Trong lao ngục, tôi thường gây lộn với người, dẫn đến bị đánh chết trong ngục, vì ý niệm nhất thời sai trái của của, cho rằng mình chỉ vận chuyển ma túy thôi, không trực tiếp bán. Không ngờ vì vậy mà hại rất nhiều người vào con đường nghiện ngập, hủy hoại một đời của họ, bản thân phải chịu tội nặng. Nay biết sai đã quá muộn rồi, hiện nay tôi thật lòng sám hối, nên Diêm Vương phán tôi chịu hình phạt “Chặt chân 300-500 năm”.

   Nói xong quỷ sai lập tức áp giải xuống. Tiếp đó, quỷ sai lại dẫn một tội hồn khác lên. Tội hồn nói:

   - Tôi là người làm trong công xưởng giết mổ, vì giết rất nhiều gia súc, nên tạo ra rất nhiều tội lỗi. Vì vậy, Diêm Vương phán tôi tội hình treo cổ, mổ bụng rút ruột và đâm cổ họng 300 - 500 năm.

   Diêm Vương nói:

   - Để ngươi chịu sự đau khổ này mới biết được nỗi khổ của chúng sanh bị ngươi giết hại.

  Lão Sư từ bi nói với tội hồn:

   - Dưới gầm Trời biết bao nghề chính đáng để làm nhưng sát nghiệp thì không thể làm. Vì vô tri mà tạo sát nghiệp, để chúng sanh vì ngươi mà chịu khổ. Nếu có cơ hội đầu thai làm người ngươi hãy hành thiện, bố thí nhiều hơn. Có Đạo để tu phải nắm bắt tốt, trân trọng lấy!

   Thầy Tế Công nói xong quỷ sai đem tội hồn đi.

   Lúc này, Lão Sư từ bi nói:

   - Thời gian không còn sớm mau hướng Diêm Vương từ giá.

   Tiếp đó dẫn Tiểu Trịnh về, hồn phách nhập thể xác.

0 comments :

Powered by Blogger.