Làm
thế nào quảng kết thiện duyên ?
Có người nói : phát minh vĩ đại nhất của Thế
kỉ 20 chính là sự liên lạc truyền thông. Trên kinh phật nói rằng : “ chưa thành
phật đạo, trước hãy kết nhân duyên ”,
cái gọi là kết duyên chính là xây dựng quan hệ hài hòa và sự giao thiệp tốt đẹp
với người khác.
Một việc đáng quý nhất của đời người chính
là “ kết duyên ”, vì để cho cuộc sống của mình được vui vẻ, cũng vì sinh mệnh của
mọi người được vui vẻ, việc quảng kết thiện duyên thật sự rất quan trọng. Vậy
thì làm thế nào mới có thể quảng kết thiện duyên ?
Quá khứ trước đây, có người thắp một ngọn
đèn đường trên đường đi để kết duyên với người đi đường, có người dựng một quán
trà thí trà để kết duyên với người, có người tạo một cây cầu nối kết hai bờ để
kết duyên với người, có người khoét một cái miệng giếng cúng dường cho đại
chúng để kết duyên, có người tặng một chiếc đồng hồ để kết duyên thời gian, đấy
đều là những thiện duyên rất đáng quý. Chỉ cần người có thiện tâm, tự nhiên thiện
duyên đều có ở khắp nơi, cửa thiện đâu đâu cũng mở ra ! Dưới đây đại khái nêu
ra vài phương pháp kết duyên :
1. Kinh tế kết duyên : Có lúc chúng ta có thể
dùng một đồng tiền để kết thiện duyên với người khác, chẳng những đem lại cảm
giác thân thiết với người khác, thậm chí có lẽ do vậy mà đã cứu được một mạng của
người ta. Ví dụ như nói : Trên đường xảy ra tai nạn giao thông, có người muốn gọi
điện thoại báo án cầu sự viện trợ giúp đỡ, nhưng lại chỉ có giấy bạc ( tiền giấy
) mà không có tiền đồng xu, vốn dĩ chẳng cách nào đổi tiền, lúc này bạn cho mượn
hoặc tặng cho anh ta một đồng, ngay lập tức xe cứu hộ cũng đến, bác sĩ cũng đến,
rất nhiều người bị thương chảy máu vô cùng nguy cấp cũng đều nhận được sự cứu hộ
kịp thời, thiện duyên của một đồng tiền này của bạn bèn rộng lớn vô song !
2. Lời nói kết duyên : lúc người ta nản
lòng, bạn khích lệ họ một câu, đối phương bèn sẽ có cảm giác như trong sự tuyệt
vọng lại tìm được con đường sống; khi người ta thất vọng, bạn khen ngợi họ một
câu, họ sẽ cảm thấy đời người đáng yêu hơn, chính là cái gọi là “ một lời biểu
dương khen ngợi còn quang vinh hơn cả lễ phục hoa lệ, một lời chế giễu khó chịu
hơn cả hình phạt của búa rìu ”, một câu nói tốt có khi thật sự có thể khiến
chúng ta vui vẻ, trời đất thanh bình !
3. Công đức kết duyên : một việc thiện nho
nhỏ, một thiện tâm nho nhỏ đều có thể hình thành nên công đức lớn. Hà lan đã từng
có một em bé trai, từ con đê biển đi về nhà khi trời chạng vạng tối ngẫu nhiên
phát hiện trên bờ đê có một cái lỗ nhỏ, nước biển đang từ từ chảy vào, nó bèn
nghĩ : thôi rồi, không xong rồi ! nếu không vội nhanh chóng chặn bịt lại, ngày
mai con đê này sẽ bị nước lớn xô vỡ, nước biển sẽ làm ngập lụt cả thành phố. Đứa
bé này phát thiện tâm một cái, tìm không được đồ vật để chặn bịt lỗ lại bèn
dùng đầu ngón tay để bịt lại, nó đứng trong mưa gió từ lúc trời tối cho đến khi
trời sáng, cả buổi tối đều đợi không thấy ai, sau khi trời sáng mới có người
phát hiện ra nó đang lạnh cứng ngất xỉu bên con đê, đầu ngón tay vẫn nhét bịt
chặt trong lỗ, mọi người mới vô vàn cảm động biết rằng một đầu ngón tay của nó
đã cứu vãn tánh mệnh và tài sản của cư dân toàn thành phố. Cho nên, chớ có tưởng
rằng việc xấu nho nhỏ thì có thể làm, việc tốt rất nhỏ thì không đi làm ”, một
thiện tâm nho nhỏ có thể cứu vãn tánh mạng vô song, thành tựu công đức vô hạn.
4. Giáo dục kết duyên : Chúng ta cũng có thể
dùng tri thức hoặc kỹ thuật để làm Pháp Bố Thí để kết duyên với người. Mỗi ngày
có biết bao vị giáo viên, giáo sư đang bền bỉ không ngừng truyền thụ tri thức học
vấn, nâng cao tiêu chuẩn tri thức của người dân trong nước, cũng đã thúc tiến sự
tiến bộ phồn vinh của quốc gia. Hôm nay bạn dạy người khác một ít tri thức hoặc
kỹ thuật, ngày mai sẽ trở thành bản lĩnh lập thân xử thế của họ, thường thường
một lời nói sâu sắc có thể ảnh hưởng một đời của đối phương, trở thành nền tảng
căn cứ xử thế và chỉ nam sống của họ.
5. Phục vụ kết duyên : Trên sự việc nào đó
cho người ta một chút tiện lợi, có khi sẽ trở thành đối tượng mà mọi người khâm
phục kính yêu. Ví dụ như anh cảnh sát dìu dắt bà cụ qua đường ở ngã tư, làm người
bảo mẫu của nhân dân đã xây dựng nên hình tượng tốt đẹp, các bạn trẻ rất lễ
phép nhường chỗ ngồi cho người già trên xe buýt, khiến cho chúng ta có lòng tin
đối với tương lai của đất nước.
6. Thân
thể kết duyên : Một cái mỉm cười, một cái giơ tay có khi đem lại cho mọi người
thiện duyên không ngờ tới. Đã từng có một anh thanh niên thất nghiệp tha thẩn lảng
vảng ở trước trạm xe lửa của Đài Bắc, bàng hoàng nhìn cảnh sắc phồn hoa của xe
cộ nối đuôi nhau nườm nượp, muốn tìm một chiếc xe của người giàu có tông vào
mình để tự sát, để cho người mẹ nghèo khổ có được khoản tiền bồi thường sống
qua ngày. Đúng lúc anh ta đang ở trong tâm trạng thất vọng, mọi hy vọng hóa
thành tro bụi thì có một cô gái xinh đẹp cao quý ngang qua trước mặt anh ta, mỉm
cười gật đầu với anh ta một cái, anh thanh niên này bèn quên mất đi việc tìm
cái chết; ngày thứ hai lại tự nhiên tìm được một công việc nuôi sống gia đình
thì lại càng không muốn chết ! Nhân duyên của một nụ cười lớn biết bao.
Học phật pháp, làm công đức, có khi không nhất
định là phải vào núi sâu rừng thẳm để tu hành hoặc thí xả tiền tài, có lúc một
lời nói tốt, một việc làm thiện, một nụ cười, một ít tri thức đều có thể cho đời
người chúng ta rộng kết thiện duyên, thành tựu công đức to lớn tốt đẹp. Phật
giáo Trung Quốc có bốn ngọn núi nổi tiếng, mỗi ngọn có một vị Bồ Tát ứng thế
truyền pháp, chính là Quán Thế Âm Bồ Tát, Địa Tạng Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Phổ
Hiền Bồ Tát mà chúng ta thường xưng niệm. Bốn vị Bồ Tát lớn này, mỗi vị đều có
nhân duyên thù thắng :
Quán Thế Âm Bồ Tát lấy từ bi làm duyên, phổ
độ chúng sanh, đã thành tựu nên tấm lòng từ bi.
Địa Tạng Bồ Tát lấy nguyện lực làm duyên : “
chúng sanh độ tận mới chứng bồ đề, địa ngục không trống thề không thành Phật ”.
Trăm nghìn năm nay, bốn câu kệ nguyện vô lượng này của Địa Tạng Bồ Tát đã chỉ
ra một con đường thành phật cho người đời, đã vì phật pháp thắp lên ngọn đèn bất
diệt.
Văn Thù Bồ Tát lấy trí tuệ làm duyên, thiện
thuyết giáo pháp, thuyết pháp vô thượng, hiện ra ánh sáng quang minh cho những
người mù, diễn pháp âm cho những kẻ ngu muội, dùng đại tuệ sâu sắc của ngài
khai sáng cảnh giới đại bát nhã chí thâm chí diệu cho phật giáo trung quốc.
Phổ Hiền Bồ Tát lấy việc thực hành làm duyên,
cử chỉ động tác đều là đạo, xây dựng nên khí tiết phẩm cách cao thượng và đạo
phạm cụ thể thực tế cho phật học của Trung Quốc.
Ngoài bốn vị đại Bồ Tát ra, trong phật giáo
còn có các vị Cao Tăng Đại Đức của các đời, mỗi vị đều có những pháp môn kết
duyên độc đáo. Ví dụ như :
Hoằng Nhất Đại Sư dùng thư pháp để kết duyên
với mọi người, dùng trì giới để kết duyên với mọi người. Chỉ cần là những người
ngưỡng mộ phật pháp, ông đều không hề tiếc dùng bút mực viết kinh cú để kết
pháp duyên; bản thân ông lại càng là nghiêm cẩn tu hành, kiên giữ giới luật,
tuyệt đối không có một lời nào hủy báng pháp, chẳng một hành động nào phạm giới,
đã xây dựng nên tấm gương phẩm cách cao thượng 「華枝春滿,天心月圓」“ hoa chi xuân mãn, thiên
tâm nguyệt viên ” cho phật pháp.
Hư Vân Hòa Thượng dùng thiền định để kết
duyên với mọi người, như như bất động, nhất tâm bất loạn, chẳng thuyết pháp mà
pháp âm tuyên dương lưu truyền rộng khắp, tiếp vô số công việc của chính quyền
mà tâm chẳng chuyển theo cảnh.
Thái Hư Đại Sư thì lấy việc thuyết pháp làm
duyên, hoặc dùng văn tự suy diễn bát nhã, hoặc lấy việc giảng kinh để khai ngộ
cho những kẻ lầm đường lạc lối, bôn tẩu các phương, châm xuống một phương thuốc
làm tươi mát việc khởi tử hồi sanh của phật giáo trung quốc.
Những người khác như Tu Đạt Trưởng Giả của Ấn
Độ dùng việc bố thí để kết duyên, đã xây dựng nên Kì Viên Tinh Xá, trở thành
nơi hoằng hóa của Phật Đà tại phương bắc Ấn Độ mà nhận được sự kính ngưỡng của
cả nước. Lại như Vĩnh Minh Diên Thọ Thiền Sư lấy việc phóng sanh để kết duyên,
đã cứu độ vô số thú vật và loài sống dưới nước tránh khỏi việc phải chịu tai nạn
dao thớt chảo dầu. Long Khố Quốc Sư lấy việc dâng trà kính khách qua đường để kết
duyên, khiến cho những người đi đường đói khát có được sự thấm nhuận của nước
cam lồ, bóng râm mát mẻ, có hơi sức để đi chặng đường xa hơn !
Xã hội phải dựa vào sự vận hành kết hợp của
quần thể mới có thể phát huy công năng hiệu dụng, nghĩa là sinh mệnh của cá
nhân cũng phải dựa vào sự phối hợp hội tụ của lục căn mới có thể sống vui vẻ. Tất
cả mọi thứ trong sinh hoạt ngày thường của chúng ta phải dựa vào sự hợp tác
không gián đoạn của sĩ nông công thương, sự chuyên chở hành hóa mới có thể ăn mặc
chẳng thiếu, tránh khỏi thiếu thốn, do vậy chúng ta phải cảm tạ nhân duyên, cảm
tạ rất nhiều người đã thành tựu cho chúng ta. Nếu như chúng ta muốn sự nghiệp
thông đạt thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc, thì phải kết nhân tốt duyên tốt với tất
cả mọi chúng sanh kiếp này, thậm chí là kết thiện nhân thiện duyên cho đời vị
lai, cho đến việc kết pháp duyên với Chư Phật Bồ Tát. Có thể nắm bắt nhân
duyên, sáng tạo nhân duyên, tùy thuận nhân duyên, “ mười phương đến, mười phương
đi, cộng thành việc mười phương; vạn người thí, vạn người xả, cùng kết vạn nhân
duyên. ” nhất định thành phật có phần, bồ đề chứng thành ! ”
Cuối cùng, chúc phúc các vị trở thành người
có nhân duyên nhất được người người kính phục, đầy đủ nhân duyên tốt, thành tựu
sự nghiệp lớn !
0 comments :
Post a Comment