Hậu
Quả Của Việc Chỉ Lo Kiếm Tiền, Không Vì Người Khác Suy Ngẫm
Ngày
06 tháng 08, Trung Hoa Dân Quốc năm 99 (năm 2010)
Thầy
Tế Công từ bi dẫn Tiểu Trịnh đến Địa Ngục Lột Da trong Điện Thứ Mười. Tiểu Trịnh
tham giá Diêm Vương, tiếp đó Diêm Vương cung kính chào Hoạt Phật Lão Sư. Diêm
Vương nói:
- Vì vô số chúng sanh mà bôn ba, dốc sức
vội vàng kéo chúng sanh về Lý Thiên, Hoạt Phật Ngài thật vất vả rồi.
Chỉ
thấy Lão Sư lắc đầu, thở dài. Không lâu, Tiểu Trịnh nhìn thấy Đầu Trâu Mặt Ngựa
dẫn một tội hồn phụ nữ đi tới, quỳ trước mặt Hoạt Phật Sư Tôn khóc lóc. Lão Sư
từ bi muốn người này đứng lên nói. Tội hồn sau khi đứng dậy, vừa khóc lóc, vừa
thuật lại:
- Tôi làm việc trong công trường giết mổ
kinh doanh hợp pháp nhà nước, mỗi ngày từ sáng đến tối tôi phụ trách rửa nội tạng
động vật. Công việc tôi làm đã gần được mười năm, cơ thể đột nhiên có khối u lạ,
dẫn đến phải nhập viện phẫu thuật. Tuy bác sĩ đã giúp tôi cắt bỏ khối u, nhưng
không có cách nào trị tận gốc, dẫn đến tử vong. Sau khi vãng sanh, bị xét xử mới
biết bản thân tạo tội nặng như vậy, để biết bao nhiêu chúng sanh chịu khổ, bây
giờ hối hận đã quá muộn. Diêm Vươnng phán tôi chịu hình mổ bụng
rút ruột 500 năm, hy vọng người đời lấy đó làm răn, đừng giống tôi chỉ vì ba bữa
no say, không cẩn thận phạm sát nghiệp mà không hay biết. Người đời vì nuôi sống
gia đình, mê muội lương tâm, kết ác duyên với chúng sanh, mà không biết định luật
nhân duyên quả báo có tồn tại. Hiện nay, trả báo trên người tôi thật không thể
không tin.
Nữ tội
hồn vừa nói xong, Diêm Vương bèn lệnh tội hồn nam khác ra thuật lại. Nam tội hồn
hướng Thầy Tế Công hành lễ xong nói:
- Tôi vốn dĩ là người hành nghề chăn
nuôi quy mô nhỏ, đồng tiền kiếm được có hạn. Đồng nghiệp bèn kiến nghị tôi, mua
thêm một số bò con về nuôi, sau đó đem bán lại. Tôi nghe vậy bèn vay mượn tiền
ngân hàng để mua rất nhiều bò con về nuôi. Đồng nghiệp lại dạy tôi chích vào
thân nó một số thuốc hóa học, như vậy sẽ giúp bò con chóng lớn. Tôi không biết
cách giết mổ, đồng nghiệp liền xung phong dẫn tôi đến công trường giết mổ, chỉ
thấy đối phương dùng cây sắt lớn dùng sức đập mạnh vào đầu con bò, con bò lập tức
ngã lăn trên mặt đất, lúc này người ta mới bắt đầu giết mổ. Tôi học theo phương
pháp này, về nhà bắt chước làm theo. Chỉ mấy năm kiếm được không ít tiền, đời sống
sinh hoạt cải thiện rõ rệt. Vốn cho rằng nửa đời người sau này sung túc hơn,
nhưng nằm mơ cũng không ngờ, sau đó gia đình lại xảy ra biến cố lớn như vậy.
Trước tiên là nghiệp lực hiện tiền, con trai tôi trên đường đi bị loạn đao chém
chết, vợ tôi vì thương tâm quá độ mà vãng sanh. Nhất thời, tôi cảm thấy như ông
Trời trêu đùa người,
mà tôi không biết phải phản tỉnh bản thân. Sau đó, gặp được một Sư Phụ từ bi dạy
tôi đọc nhiều sách thiện, khuyên tôi đừng tạo sát nghiệp, đừng kết ác duyên với
chúng sanh nữa. Nhưng lúc ấy tôi chỉ thấy lợi ích trước mắt thật mê người,
không nghe lọt lời khuyến cáo của vị ấy, tiếp tục làm nghề sát sanh. Không ngờ
một thời gian sau, da tôi bắt đầu bị lở loét, bất luận bác sĩ y thuật cao minh
ra sao cũng trị không khỏi, về sau bị nhiễm trùng dẫn đến phải nhập viện. Trong
thời gian nằm viện lại xuất hiện chứng bại huyết, tình huống nguy cấp phải gắn ống
tiến hành trị liệu, không ngờ đến phút cuối cấp cứu vô hiệu mà mất mạng. Sau
khi vãng sanh bị đưa đến Địa Phủ, mới biết bản thân tạo ra sát nghiệp quá nặng,
Diêm Vương phán tôi thọ hình mổ bụng rút ruột, thật đau đến không muốn sống. Tội
thật hổ thẹn với những chúng sanh bị tôi giết hại, tôi nguyện ý thật tâm sửa
sai, hy vọng người đời đừng giống như tôi phạm sát nghiệp này. Cảm tạ Diêm
Vương từ bi, cảm tạ Hoạt Phật từ bi.
Nói xong , quỷ sai áp giải tội hồn xuống tiếp tục thọ hình .
Sứ mệnh hoàn thành , Thầy Tế Công dẫn Tiểu Trịnh về , hồn
phách nhập xác , Tiểu Trịnh khấu tạ Lão Sư từ bi .
0 comments :
Post a Comment