Kết cục của kẻ thích nói người khác , bạn thân lại không làm được
Khoảng
10 giờ sáng, Ngày 05 tháng 08,Trung Hoa Dân Quốc năm thứ 99 (năm 2010)
Cách
ngày, Hoạt Phật Sư Tôn lại dẫn theo Tiểu Trịnh du Địa Phủ. Khi đến Địa Phủ Tiểu
Trịnh thấy một cánh cổng rất lớn, trên cổng đề “U Minh Địa Phủ”. Sau khi vào
trong thì đi qua từng gian phòng lao. Đoạn đường này rất dài, trong lao nhốt rất
nhiều tội hồn, không ngừng phát ra âm thanh hỗn loạn. Lúc này, Tiểu Trịnh cảm
thấy rất thê lương, sợ hãi và buồn bã. Cứ như vậy theo Lão Sư mau chóng đi qua
phòng lao, đến Điện Diêm Vương, vừa lúc thấy Ngài đang xét xử. Thầy Tế Công vừa
bước vào Điện, tội hồn nhìn thấy lập tức gào to:
- Lão Sư từ bi cứu mạng !
- Lão Sư từ bi cứu mạng !
Lão
Sư liền khẩn cầu Diêm Vương:
- Có thể xin Diêm Vương cho chút thời
gian?
Diêm
Vương đồng ý, bèn từ phán đài bước xuống, nói với tội hồn:
- Mau hướng Lão Sư của ngươi nói ra những
lỗi đã phạm, hòng để người tu Đạo trên đời lấy đó làm cảnh giác.
Tội
hồn nói:
- Lúc sanh tiền tôi có cầu qua Đạo. Sau
khi cầu Đạo, biết sự quý báo của Đạo, nên rất tích cực tham gia tu bàn. Ngoài
phát tâm tam thí cùng làm ra, đồng thời còn lập thanh tu đại nguyện, xả thân
vào Đạo Tràng học tập. Tại sao tôi lại có kết cục ngày hôm nay? Nguyên nhân vì
trong quá trình tu bàn, sau một thời gian dài, lòng sơ phát tâm lúc ban đầu dần
thay đổi. Ngoài chủ kiến bản thân quá nặng, không tiếp thu ý kiến người khác,
nên tôi luôn dùng phương thức của mình dạy chúng hậu học làm sao tu bàn. Lúc ấy,
một số Tiền Hiền có lòng kiến nghị với tôi, phương thức nào không đúng nên kiểm
điểm cải tiến thêm, nhưng tôi khăng khăng làm theo ý mình, không nghe lọt tai
cũng không tìm hiểu thêm. Tình huống bất đắc dĩ, các Tiền Hiền đành trực tiếp
tìm hậu học tôi chỉnh sửa lỗi sai của họ. Trong quá trình như vậy hậu học không
biết phải làm sao, tôi cuối cùng biết bản thân dạy sai, nhưng tôi vẫn cố chấp
làm theo phương hướng của mình. Thời gian lâu dần rất nhiều Tiền Hiền như vậy
mà thối Đạo tâm. Đáng trách nhất là mỗi lần bàn luận cùng Điểm Truyền Sư, chỉ cần
ý kiến bất đồng, thì lập tức lớn tiếng với Điểm Truyền Sư, không xem người ta
ra gì. mà không biết tự phản tỉnh, sám hối, sửa sai. Do đó, sau khi vãng sanh,
tôi bị phán đến Cửu Dương Quan sám hối. Nhưng thời gian trong Cửu Dương Quan có
hạn, trong quá trình sám hối tôi mãi một bụng trách cứ, cho rằng bản thân một đời
tận tâm tận lực bỏ ra, lại bị kết cục như vậy. Vì bản thân không một chút lòng
thành sám hối, quan niệm vẫn như lúc còn sống. Vì vậy, không lâu sau tôi bị bắt
về Địa Phủ để Diêm Vương xét xử. Diêm Vương nói rất nhiều Đạo lý khuyên bảo
tôi. Trong phút
chốc, đầu tôi như một cuộn phim phát lại một đời tội lỗi của mình. Lúc này, đột
ngột nhận ra tất cả lỗi sai này đều do mình tạo ra, nhưng đã quá muộn rồi.
Diêm
Vương quay về đài phán nói:
- Ngươi đã nhận sai chưa?
Tội
hồn gật đầu liên hồi. Diêm vương lại nói :
- Ơn Trên từ bi cho ngươi một cơ hội đầu
thai làm người lại, mong ngươi bù đắp những lỗi sai kiếp trước đã tạo, tu bàn
cho tốt tiếp tục độ hóa chúng sanh. Sau này quá trình tu bàn, sẽ cho ngươi gặp
lỗi sai tiền kiếp trước, hy vọng ngươi đột phá lỗi sai kiếp trước đừng lập lại,
càng mong ngươi sớm ngày tu thành chánh quả.
Diêm
Vương nói đến đây chỉ thấy tội hồn cười trong nước mắt khấu tạ :
- Tôi biết sai rồi, cảm tạ Ơn Trên khai
ân, Cảm tạ Diêm Vương từ bi, cảm tạ Lão Sư từ bi.
Sau
đó, Diêm Vương kêu quỷ sai đem tội hồn đi. Sứ mệnh hoàn thành, Thầy Tế Công dẫn
Tiểu Trịnh hồn phách nhập thể xác, Tiểu Trịnh khấu tạ Lão Sư.
0 comments :
Post a Comment