許玉枝壇主結緣訓
( Ban Trưởng - Cảm Hóa Viện )
Hứa Ngọc Chi Đàn Chủ - Kết Duyên Huấn
Hứa
Ngọc Chi nữ sĩ Lâm Thái phu nhân, là người ở làng Trùng Quang - Thị trấn Đẩu Lục.
Cụ là mẹ của Lâm Trường Thọ Điểm Truyền Sư. Sinh ngày 26/02 (nhuận) năm Đinh Tỵ;
tức năm Dân Quốc thứ 6 (1917), đến ngày 20/02 năm Canh Ngọ; tức năm Dân Quốc thứ
79 (1990), thì cỡi hạc quy Tây, hưởng thọ 74 tuổi.
Cụ
Chi vốn là người bẩm tính thiện lương ôn thuận, đến tuổi cập kê, cùng Lâm Bỉnh
Khôn tiên sinh ở trong thôn kết duyên cầm sắt. Vợ chồng tương kính như tân, đồng
cam cộng khổ, sinh được 2 trai 4 gái. Bấy giờ là thời kỳ Đài Loan bị quân Nhật
chiếm đóng, đời sống thật khốn khổ, vì muốn chăm lo cho đàn con thơ dại, Lâm
tiên sinh không còn cách nào hơn đành nghẹn ngào bán thân cho một gia đình giàu
có, để ở đợ cho nhà người. Thế là trọng trách gia đình lại đè nặng lên đôi vai
héo gầy của Hứa nữ sĩ, do lao lực quá đỗi, ăn uống lại không đủ dinh dưỡng, vì
thế thường hay đau ốm, nhưng cụ Chi vẫn kiên cường vượt qua mọi khó khăn, dốc hết
sức mình để chăm lo cho gia đình, luôn siêng năng cần kiệm, chẳng ngại gian
khó, cuối cùng đã làm cho đời sống của Lâm gia ngày một khấm khá, được bà con
trong làng hết lời tán dương.
Cụ
Chi vào tháng 12 năm Dân Quốc thứ 50 (1961) cầu đắc Tiên Thiên Đại Đạo. Đến
tháng giêng năm Dân Quốc thứ 51 (1962), tại Sùng Tu Đường tham dự 3 ngày pháp hội,
khi ấy được Tiên Phật từ bi dạy bảo, nên trong 3 ngày pháp hội thực sự đã khiến
cho cụ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích. Chính vì thế, lúc bế mạc pháp hội, cụ
Chi liền lập nguyện thanh khẩu trường chay và khai thiết Phật Đường. Bấy giờ do
cuộc sống đang gặp nhiều khó khăn, thể trọng của cụ chỉ khoảng độ ba mươi mấy
ký, nên thân tộc và bà con trong làng đều lo lắng về việc cụ Chi thanh khẩu trường
chay. Nhưng tâm chí của cụ vẫn kiên định, nhất tâm hướng đạo, dũng cảm tiến lên
phía trước, lại được Tăng Điểm Truyền Sư cùng rất nhiều vị tiền hiền thành toàn
khích lệ, cuối cùng vào ngày 16/01 năm Dân Quốc thứ 56 (1967), thì khai thiết
Phật Đường gia đình. Sau khi đắc đạo, cụ Chi thành tâm bảo thủ, phát tâm tu đạo
- bàn đạo, thường xuyên độ người, do vậy bệnh tật trong quá khứ bỗng nhiên dần
dần thuyên giảm, rồi sau đó lại lành hẳn, thể trọng từ ba mươi mấy ký tăng dần
đến bảy mươi mấy ký. Do cụ Chi thành tâm tu đạo, hành công lập đức, nên có thể
tiêu oan giải nghiệp, đấy chẳng phải là điều hư giả. Từ đó trong thâm tâm của cụ
luôn cảm tạ Thiên Ân Sư Đức, càng cố gắng tiếp cận Phật Đường, chuyên cần học đạo,
tu đạo và bàn đạo.
Cụ
Chi là người phụ nữ nông dân chất phác hiền hòa, chưa từng được cắp sách đến
trường, nên mù chữ. Nhưng chỉ bằng tấm lòng thành kính, cụ đã có thể đọc thuộc
Di Lặc Chân Kinh và Tâm Kinh. Khi các vị đạo thân đồng tu tán dương cụ, cụ đều
nói rằng: “Là Tiên Phật từ bi đấy”, “Là Tiên Phật từ bi đấy!” Tuy chẳng có khẩu
tài, nhưng cụ Chi đối với mọi người đều rất trung hậu, ngôn - hành chất phác thật
thà, đãi nhân thành khẩn, đạo tâm sung mãn, có hằng tâm, có nại tâm, bởi thế mới
có thể độ hóa vài trăm người cầu đạo. Ngày nay làng Trùng Quang hầu như mọi người
đều đã cầu đạo, còn thanh khẩu trường chay thì nhiều không kể xiết, đây đều do ảnh
hưởng của cụ Chi. Trong gia đình cụ là người dẫn đầu trên phương diện tu đạo -
bàn đạo, trong số con cháu của cụ tổng cộng đã thiết lập 6 tòa Phật Đường. Vả lại
con trưởng là Trường Thọ tiên sinh, được Lão Tiền Nhân cùng Tiền Nhân từ bi đề
bạt làm Điểm Truyền Sư, đồng thời hiệp trợ với hai vị Lão nhân gia phát huy đạo
vụ, mỗi năm đều không ngừng bôn ba khắp trong nước và ngoài nước. Cháu rể của cụ
Chi cũng được đề bạt làm Điểm Truyền Sư, và mọi người trong gia đình đều có Phật
duyên sâu dầy, căn cơ thâm hậu, quả là phúc đức kiếp trước đã vun bồi vậy!
Cụ
Chi là người đàn bà hiền tuệ minh lý, trong gia đình luôn giữ trọn đạo tam tòng
- tứ đức, dạy bảo con cháu phải biết lễ nghĩa, biết tu Thiên Đạo để an ủi LÃO
MÀU, cho nên tại Lâm gia, bà và con dâu đều thương yêu và hỗ trợ lẫn nhau, nhờ
vậy tạo ra một không khí hòa thuận an vui trong gia đình. Trên đạo trường cụ là
người tu đạo độ chúng, bà tâm khuyến hóa, tam thí đủ đầy, chỉ cần Sùng Tu Đường
hay Di Lặc Phật Viện có mở lớp hoặc pháp hội, thì trong nhà bếp nhất định chúng
ta sẽ trông thấy hình dáng của cụ Chi, mấy mươi năm cũng như một ngày, luôn
chuyên tâm cần mẫn, đúng như trong kết duyên huấn đã nói:
“ Ngày ngày khuyên người gắng tu mau
Dẫu
gặp trở ngại chí nào phaiPhải kết duyên này độ hóa chúng
Cầu trời độ chúng lìa khổ hải.”
( Đây
là do cụ Chi trong suốt cả một đời tu đạo đã viết ra như thế. )
Hứa nữ sĩ chỉ là một cụ bà sống trong chốn làng quê thôn dã, mà nay chỉ do “Đắc thụ Minh Sư chỉ Huyền Quan, mới rõ sinh lai tử khứ địa”, thế nên cụ đã chẳng để lỡ thời kỳ tốt đẹp này, nghe đạo rồi không rời xa, lập chí tu đạo - bàn đạo, một mai liễu nguyện, trở về Lý Thiên, được Lão Mẫu từ bi, sắc phong làm “Ban Trưởng - Cảm Hóa Viện”, cụ Chi quả là tấm gương sáng để đạo thân chúng ta noi theo, đây cũng là sự quang vinh của Di Lặc Phật Viện.
(
Ngày 26 tháng 06 Năm Nhâm Thân (Trung Hoa dân quốc thứ 81 (1992) )
Di Lặc Phật Viện - Tổ văn thư kính thuật.
Lâm
Trường Thọ - Lâm Thanh Huy Cùng vong mẫu Hứa Ngọc Chi kết duyên.
Di Lặc Phật Viện - Tổ văn thư kính thuật.
Bối
cảnh thời đại tạo Thánh Hiền
Lương tướng hiền tài xuất bần hàn
Trung thần ắt là
trang hiếu tử
Hữu duyên hữu phận đượm
Thiên Ân Trời cao sâu dày nên thương tiếc
Khuyến tu chân lý nào dấn bước
Quá hóa tồn thần anh danh tại
Khổ tu một kiếp sướng
vạn niên
Ta là Nguyệt Tuệ Bồ Tát, phụng chỉ
LÃO MẪU dìu vong đồ đến Phật đường.
Trước
tiên khấu tạ MẪU giá, và hỏi chúng đệ tử trước
Phật đường phải chăng đã an
nhiên bình tâm tĩnh khí.
Đợi
Mẹ nói.
Ha
... ha...
Kết
duyên là việc chớ xem thường
Chúng hiền thành tâm đảm Phật sự
Đợi chờ vong linh
xuống đã lâu Trước
Phật đường hân hoan tương hội
Chúng đồ nhi biểu đạt tâm ý
Không dễ gặp nhau vui sum vầy
Thiên cổ kỳ duyên nay đặng gặp
(Sư)
Mẫu đây lệnh linh tự giảng tuyên
(Sư) Mẫu chẳng nhiều lời ngừng ngọc bút
Lui
sang cạnh bên để trợ giúp.
Ha
... ha...
Cháu
con sum vầy trước
Phật đàn Đạo thân đồng tu tựu
Phật hiên Hữu duyên thiên lý
nay tương hội
May gặp duyên lành vui đoàn viên
Ngọc Chi đượm Thiên ân trời bể
Mừng
mà rơi lệ đặng kỳ duyên
Chuyện xưa dường như ngay trước mắt
Cảm tạ Trời Xanh
ban cơ duyên
Tôi
là lớp trưởng Hứa Ngọc Chi, thuộc Viện Cảm Hóa, hôm nay thành tâm kính ý sợ sệt
theo Sư Mẫu đến Phật đường, khấu tạ Thiên ân, tham kiến THƯỢNG ĐẾ lại khấu tạ
Lão Tiền Nhân thánh thể an khang, đại đức đôn hóa nơi Phúc Sơn. Đảnh lễ khấu tạ
Tiền Nhân từ bi, đảnh lễ chư vị Điểm Truyền Sư trước Phật đường và các vị tiền
hiền đạo thân đồng tu, nay tôi cảm tạ các vị đến bồi đàn, Ngọc Chi nào dám, các
con mau trăm lạy Thiên ân, mẹ đây mới dám nói!
Vụng
về không biết cách cầm bút
Sư Mẫu bên cạnh để trợ giúp
Tại thế chẳng biết một
chữ nào
Tu đạo chỉ nhờ chút lòng thành
Mọi sự mọi việc lúc sinh tiền
Như nay hồi
đầu đều hiển hiện
Chúng hiền lĩnh hội Thiên Đạo quý
Trì chí tri âm đều đắc Nhất
Ngọc Chi là đứa con may mắn
Đượm Thiên ân gặp cơ duyên lành
Đắc thụ Ân Sư chỉ
Huyền Khiếu
Mới hiểu rõ sanh lai tử khứ
Tại thế tội nhiều lại vô đức
Chỉ nhờ đắc
đạo dốc lòng thành
Phát đại tâm nguyện chuộng đường tu
Không mệt mỏi khuyên
chúng si mê
Ngày ngày khuyên người mau tu đạo
Tuy có trở ngại chí không sờn
Quảng
kết thiện duyên độ hóa chúng
Cầu Ơn Trên cứu chúng rời khổ
Tiếc thay thời vận
chưa chín mùi
Chút sai sót đã nhiễm hồng trần
Quả thực Bề Trên từ bi ý
Tùng tâm
sở dục nên năm ấy
Triệu
hồi mệnh mẹ về Lý Thiên
Khó phân tỏ biết bao nỗi niềm
Tuy là biệt ly với mọi
người
Lòng rối bời không nỡ từ biệt
Nhiều
con đường cũng đều phải đi
Là sanh là tử do nhất niệm
Tuy rằng giờ đây tạm biệt
chúng
Ngoc Chi cũng thường về lại phàm
Chỉ vì chưa tận hết tâm ý
Nên khẩn cầu
Ân Sư chuẩn y
Lan tỏa khắp trợ đạo hộ trì
Đại Đạo mở rộng tôi hoan hỷ
Thượng
Thiên chẳng phụ người khổ tu
Tu đạo đến chết chí không sờn
Phong phẩm vị lòng
Tôi sung sướng
Kỳ vọng đồng tu càng tích cực
Giờ đây kết duyên vui biết bao
Cố
hương nhân gian nay trở lại
Cảm thông lời nói quá vụng về
Nhưng cũng bày tỏ bao
tâm ý
Phụng khuyến tu đạo không uổng công
Hữu duyên hữu phận giữ căn cơ
Đồng
tâm đồng đức mọi người nguyện
Độ hóa chúng sinh về Vô Cực
Đến lúc ấy cùng nhau
du ngoạn
Cỡi long phụng vui thỏa hả hê Được không?
Bỉnh
Khôn chồng tôi đến tương hội
Vợ chồng với nhau duyên gặp lại
Nhờ Thiên ân phù
trợ khôn lường
Vì hai ta là bạn đồng tu
Đừng trách Ngoc Chi quá nhẫn tâm
Bỏ lại
một mình về Lý Thiên
Đã lập nguyện tự mình đi liễu
Tôi biết cháu con gắng công
tu
Biết tạo phúc lạc đạo không ngừng
Cả nhà đồng tu về Lý Thiên
Còn ông phải biết
trọng thân này
Để thay Tôi chăm sóc cháu con
Lòng tin giữ đạo mãi thăng tiến
Lập
phẩm vị muôn thuở lưu danh
Phu phụ vốn là chim liền cành
Đại hạn ập đến ai nấy
bay
Muôn ngàn lời nói của Ngọc Chi
Biết đến bao giờ được sum vầy
Đợi lúc về Trời
cùng tụ hợp
Chi xiết mừng vui trọn thiên luân Được chăng?
Thiêm
Trợ Ngọc Ấn em trai ta
Mượn kê bút hôm nay kết duyên
Trời người ngăn cách bởi
phân biệt
Chị đã biết em trai nhớ chị
Chuyện đời người sanh lão tử biệt
Có ai
tránh khỏi được đâu nào
Em ơi em hãy gắng công tu đạo
Chân công thực thiện mới
là phải
Lời dặn dò mong em lĩnh hội
Đức là gốc phát huy Đại Đạo Biết chăng?
Trường
Thọ Thanh Huy hỡi hai con
Mẹ gọi
con ơi lệ tuôn trào
Không nỡ để con ngụp bể khổ
Song lại mong con được trưởng
thành
Xưa nay tu đạo nhiều ma nạn
Khổ tận cam lai mẹ biết rõ
Chốn nhân gian
lòng mẹ khắc khoải
Nhớ con lòng mẹ bao khổ sầu
Trường Thọ con đảm đang Thiên mệnh
Mang trọng trách lãnh đạo hậu học
Nhẫn khí nại tánh đạo cương chấn
Lấy đức phục
người việc trước tiên
Làm gương mẫu mực người tín nhiệm
Ân đức con cháu rạng
danh tổ tiên
Thanh Huy hiếu thuận mang trọng trách
Đạo đại lý vi con giữ mãi
Chú ý hữu hạn xác thân này
Làm việc đạo kính yêu huynh trưởng
Cùng bạn đạo đồng
tâm hiệp lực
Mẹ tại Lý Thiên lòng thanh thản
Muốn nói cho tường ngàn vạn lời
Chẳng
biết nói sao đặng thông tỏ
Thiên Ân Sư Đức sâu trời bể
Họ Lâm chúng ta được vô
vàn
Dặn dò sau trước cùng con cháu
Chớ quên báo đáp đức Ơn Trên
Sau cùng cũng
là lời nói này
Con ơi bảo trọng mau tu tiến Mẹ đây chẳng nỡ buông kê bút
Mẹ
con chia lìa bao thương cảm
Nhưng mà vẫn phải đi đối mặt
Đợi ngày về Trời được
đoàn viên Được chăng?
Nhị
Lan dâu hiền gắng công tu
Tam tòng tứ đức thật tròn đầy
Mẹ cảm thấy an ủi bội
phần
Trời ban dâu hiền luôn cần mẫn
Khuyên dạy cháu con biết lễ nghĩa
Biết tu
Thiên Đạo úy Mẫu Hoàng
Sinh thời sớm hôm thường chăm sóc
Mẹ con chúng ta yêu
thương nhau
Xa người hậu thiên lại tương phùng
Tuy rằng niềm vui mong manh quá
Trông thấy diện mạo đứa dâu hiền
Tựa như trông thấy ánh dương quang
Lời mẹ con
cần nên lĩnh hội
Nhân dịp tốt này nhọc không oán
Lời mẹ mách bảo mong con hiểu
Cao quý thay hỡi con dâu hiền
Ha ... ha...
Con
gái Tứ Mỹ và Giang Hà
Vợ chồng đồng tâm gìn đạo tu
Mẹ thương rể hiền và con gái
Cơ duyên này rất ư khó gặp
Nếu chẳng phải Thiên ân ban bố
Mẹ con ta cách biệt
nghìn trùng
Nay mượn bút ngọc tâm tương ấn
Chỉ
mong con gái và rể hiền
Từ nay với đạo càng tinh tấn
Trước sau như một tu Di Đà
Không phụ lòng mẹ đà thương mến
Lạc đạo thực hành sướng vô biên Được chăng?
A Hà
Khánh Văn cùng bước tới
Nay có cơ duyên cùng gặp mặt
Khó gặp bởi đường tơ ngăn
cách
Mẹ mượn kê bút nói lời ngay
Thật tốt mà tu mẹ thường nói
Tu đạo mai này
thoát bể khổ
Như nay mẹ già lại ứng nghiệm
Mong sao giữ đạo mãi phụng hành Được
chăng?
Liên
Châu Diệu Tông cùng bước tới
Ai nữ Liên Châu con gái ngoan
Dốc sức cùng chồng
trợ bàn đạo
Ra sức hiệp trợ Thầy gian nan
Chịu cực chịu khó cùng dấn bước
Cả
nhà tu đạo sướng vô biên
Làm mô phạm tấm gương tại thế
Mới là an ủi mẹ tại Lý
Thiên Hiểu không?
Bích
Vân Đôn Nhân đều không tới
Đau lòng mẹ già mãi khôn nguôi
Viết trên giấy vài lời
nhắn nhủ
Mẹ trên Trời khắc khoải nhớ thương
Tu đạo
phải nhận rõ căn bản
Tử tâm đạp địa năng phản Đài
Hành đạo tu đạo vốn do ta
Có
lý mới tiến, (sao) chẳng minh bạch
Gặp điều lành bởi nhà tích thiện
Mẹ mong hai
con gắng xét suy À!
Chuyển
bút lại gọi cháu con ta
Bà gọi Đăng Thông với Tố Bình
Gặp duyên tu đạo tùy hóa
chúng
Vợ chồng cùng thuyền chung lèo lái
Chở về đầy ắp chư đệ huynh
Bà mong
cùng được diện kiến Hoàng Mẫu
Sanh tánh hậu đạo người hỷ hoan
Đắc đạo tu đạo
gìn chí hướng
Tận trung tận hiếu không biếng lười
Thành toàn hậu học về Linh
Tiêu
Bà mừng vui cháu con ngoan hiền
Biết tu biết bàn biết tiến lên
Cùng mang
trọng trách thêm bền chí
Phu xướng phụ tùy thiên âm ngân Được chăng?
Vợ
chồng Đăng Hoàng lên phía trước
Tuyệt không sai lệch đường đạo này
Nếu như bà
đây không tu đạo
Cũng không có được ngày hôm nay
Về lại quê xưa gặp mọi người
Thật lòng khoan hiển hiện Thiên ân
Này
cháu bà yêu thương cháu nhất
Chớ để bà đây tâm âu lo Được chăng?
Cháu
gái Thục Chân và Ngọc Đồng
Tú Yến Tú Như với Anh Đào
Kỳ hội này đượm nhuần
Thiên ân
Cùng kết duyên cháu con đầy nhà
Quả là thiên cổ thật hiếm có
Cùng lập
công đức về vườn tiên
Tâm bà xem xét khắp một lượt
Nương nhờ bút gỗ nói lời
ngay
Thật bất tiện không sắc thân này
Sắc thân này con hãy thương tiếc
Mượn giả
tu chân duy hữu chí
Tương lai thành đạo được đoàn viên Được chăng?
Thế Minh
Tuấn Cường với Tấn Thăng
Khôn xiết mừng vui muốn gặp mặt
Con cháu phúc lộc đặng
dồi dào
Thân được hưởng vinh phải biết tu
Đắc đạo còn phải thêm bàn đạo
Noi
gương Thánh Hiền sẽ thành đạo
Thức thời đạt vụ trang tuấn kiệt
Người ở trong
phúc phải tiếc phúc
Chớ để lòng bà trăn trở mãi
Hoàn thành hoàn mỹ gương nhân
cách Được chăng?
Thánh
Trí Vượng Hiền này hai cháu
Sờ sờ
đầu rồi nhìn xem nào
Xem ra dáng vẻ lớn một chút
Tuổi nho nhỏ chí lại bất phàm
Nam nhi lập chí xuất dương quan
Kế vãng khai lai thừa Thánh truyền
Không phụ ân
dưỡng dục song thân
Đoạt giải thưởng Trời mừng hoan hỷ Được chăng?
Doanh
Tú Doanh Tú cháu ta ơi
Nét mặt thuần chân thuở thiếu thời
Nối gót Quan Âm chư Bồ
Tát
Làm tiên nữ ung dung tại trần
Giúp đỡ song thân khai đại đạo
Trợ yếu tế bần
lưu danh thơm
Ha... ha...
Kê
bút chuyển động gọi Điểm Truyền
Giám Đốc họ Tăng và họ Lưu
Cũng nhờ hai vị đã
ra sức
Cho tôi hội kiến cùng cháu con
Gặp mặt nhau đây khó lắm thay
Khôn xiết mừng
vui nay gặp mặt
Ngọc Chi vô công lại vô đức
Tôi nào dám phiền đến hai vị
Cảm ân
cảm ân lại cảm ân
Trong lòng cảm ân khó giải bày
Hai vị Điểm Truyền nhiều vất vả
Độ chúng si mê bôn Nam Bắc
Độ hóa chúng sinh nguyện Bồ Tát
Ngọc
Chi chân thành tâm bội phục
Tu đạo bàn đạo con theo Ngài
Ngọc Chi quả thật may
mắn thay
Hai vị mẫu mực người xưng tụng
Ngọc Chi Lý Thiên tưởng thâm ân
Được đề
bạt chẳng quên năm ấy
Sau cùng con xin cảm ân Ngài
Mong sao sắc thân luôn bảo
trọng
Mới là phần phuớc của chúng sanh
Ha ... ha...
Chuyển
bút lại gọi Lý Giám Đốc
Thu Diễm Tín Chu cùng Khôn Vinh
Kì Lân tề tựu đôi lời
nhắn
Mang Thiên chức thân là Điểm Truyền
Tôn Sư trọng Đạo luôn ghi khắc
Cẩn thận
mọi việc điều trước tiên
Mọi người đều là bậc hiền tài
Mong rằng khai sáng cùng
chen vai
Các vị gọi tôi là hiền mẫu
Tôi xem hết thảy như cháu con
Hy vọng các
con bàn đạo tốt
Phi phàm quả vị trên Lý Thiên Được chăng?
Tứ
Phúc xuất ngoại phát triển đạo
Hôm nay mượn cơ nhắn đôi lời
Trước kia thường đến
để thăm hỏi
Hôm nay hội kiến chẳng dễ dàng
Tu đạo chính là có phần phúc
Quý
trọng kiếp này trồng quả ngọt
Ha ... ha.
Lý
Võng Anh Phụng và Tố Nữ
Bàn việc đạo thân là Điểm Truyền
Làm tốt việc đạo tâm
hoan hỷ
Vui với đạo quên cả ưu phiền
Ai cũng đều là trang nữ tướng
Cầu đạo tu đạo
chăm giữ mãi
Mới có thể lãnh mệnh Điểm Truyền
Tại kỳ này mong rằng gắng sức
Ha
... ha.
Kê
bút chuyển động gọi chúng hiền
Đạo thân cố nhân trước Phật đàn
Mọi người cùng
nhau tu bàn đạo
Nay cách biệt nhau trời và đất
Không khỏi thương cảm lúc biệt
ly
Sanh tử như mộng như hí kịch
(Cần) Tu nét mặt Thanh Tam Uyên Bình
Thành tâm
với đạo chẳng rẻ khinh
Chuộng đường tu Triều Cầm Xương Thịnh
Con đường Lý Thiên
cần nhận rõ
Đăng Phúc Chấn Đức tiếc lương duyên
Đừng lỡ mất kỳ duyên tu đại đạo
Duyên phận của mình phải trân tiếc
Nối gót Sư Tôn Phật Tế Công
Khê Xuyên Thọ
Xương với Thiên Tống
Trong đạo nhẫn nhịn trang anh hiền
Cương vị quân tử cần hiểu
rõ
Mượn
giả tu chân vượt cuồng phong
Tại thế đồng tu lại quá nhiều
Khó thốt nên lời bao
nỗi niềm
Đến gặp mặt ới này Chiêm Huyên
Tu bàn đạo bồi đức chẳng hề chán
Cần phấn
đấu khai sáng tiến trình
Dìu bạn đồng tu về Lý Thiên
Ha ... ha...
Tăng
Bất Tăng Mai cùng Chung Hiểu
Tôn Đào Lâm Mao với Lại Châm
Đắc cơ duyên này lại
biết tu
Xem nhẹ phàm tình chăm Thánh sự
Tại Phật tiền tâm như thủy trường
Hữu sự
vô sự đều đến Phật đường
Tới Phật đường trong tâm tương khế
Mang đến khoái lạc
không não phiền
Mời đứng bên cạnh chớ có quỳ
Chuyển bút gọi tên nàng Ngọc Phụng
Mỹ Trù Mỹ Cầm và Kim Mỹ
Lại còn Kim Nữ với Tố Nga
Phung Kiều Thải Nga vừa kịp đến
Chân thành chỉ rõ có đôi lời
Tuy ngôn thô thiển mong lĩnh hội
Tâm nguyên này
quyết chẳng xa lìa
Hồng trần đa ưu phiền sầu não
Như ngọc thanh khiết chẳng bui
nhơ
Gặp khảo nghiêm xin đừng oán hận
Dốc tâm dốc sức rộng từ bi
Đạo
vốn bình thường ở nơi ta
Thân năng thị đạo tự hồng triển
Chúc phúc các vị đều
bình an
Đạo được hồng triển sướng vô biên
Ha. ha.
Bích
Tùy Thu Đại đến kết duyên
Thiên Đạo xưa nay thật quý hiếm
Tu đạo có thể tròn bổn
phận
Khổ lao công cao sướng vô biên
Một phần canh tác một phần gặt
Tự liễu nguyện
ắt đạt siêu nhiên Biết không?
Muốn
nói thêm lời song chẳng thể
Bên cạnh MẪU phật lệnh tôn nghiêm
Ngọc Chi có vài lời
muốn nói
Bởi cơ duyên nay đã đến rồi
Ô kìa! Sao chẳng thốt nên lời
Đâu nỡ rời
xa lúc biệt ly
Chẳng muốn biệt ly song chia cách
Trân trọng sau này đạo phát
triển
Tôi tại Lý Thiên sẽ trợ giúp
Khai sáng đường đạo rộng vô biên
Phật lệnh
khẩn cấp lại chẳng đành
Đi với ở chần chừ bất quyết
Chúng hiền cùng tôi đứng
nơi đây
Trong sâu thẳm Ngọc Chi cảm tạ
Cảm tạ đàn tiền chư Điểm Truyền
Cùng cảm
tạ chư vị đạo thân
Cảm
ân tam tài mượn kê phán
Để tôi đem lời nói chân thành
Hẹn mai này Lý Thiên hạnh
ngộ
Trân trọng trân trọng tôi rời đàn.
Theo
Sư Mẫu từ biệt
THƯỢNG ĐẾ trở về Lý Thiên, xin dừng bút
thoái
lui.
0 comments :
Post a Comment